Để nấu món gà ngon người ta đâu chỉ cho mỗi bột ngọt, mà phải cho cả gừng cay, muối mặn.. thì món ăn mới đậm đà thơm ngon. Đời cũng vậy, để có thành quả đôi khi phải có thử thách và đau đớn, thì cảm xúc khi đạt thành quả ấy mới thăng hoa và được trân trọng thực sự.
Đạp xe lên dốc bao giờ cũng khó khăn và mệt nhọc hơn xuống dốc. Hệt như cuộc đời này, để chinh phục một cuộc sống thịnh vượng hơn, vĩ đại hơn.. ta luôn cần lao lực hơn. Để khi lên đỉnh rồi ta sẽ thấy cuộc đời này thật đáng sống vô cùng.
Trước bình minh dịu êm luôn là đêm tối mù mịt. Trước thành quả luôn là mồ hôi nước mắt thấm đẫm đôi bờ vai. Trước vinh quang luôn là sự cô độc và những bước chân miệt mài rướm máu.
Chẳng có cơn mưa tầm tã nào mà không tạnh... mưa trút xuống là để bầu trời quang đãng hơn... khi đó nắng sẽ đẹp rạng ngời. Những thất bại, đau đớn, tủi nhục của ngày hôm nay đều là trải nghiệm sương máu để ta mạnh mẽ hơn, trưởng thành hơn.
Chúng hệt như cát sỏi, gạch đá mà người khác nèm vào ta, thay vì uất ức chịu đựng, ta hãy gom chúng lại và xếp thành một nền móng, đồng thời quan sát và học hỏi để nhặt nhạnh thêm nhiều những viên gạch nữa về sắp xếp, khi nền móng ngày càng cao thì vô tình tầm nhìn của ta cũng cao và xa hơn từng ngày.
Cứ thế.. cứ thế... rồi một ngày khi nhìn xuống chân ta giật mình khi nhận ra đang đứng trên đỉnh một toà lâu đài nguy nga tráng lệ. Khi đó những gạch đá tầm thường người khác sẽ chẳng thể ném đến ta nữa. Chính thức ta đã đứng ở một ĐẲNG CẤP và TẦM CAO khác.
Những nỗi lo cơm áo gạo tiền chẳng còn đeo bám ta nữa. Những kẻ từng dè bỉu, hạ bệ ta trước kia sẽ chỉ còn biết đứng dưới chân lâu đài và ngửa cổ, ngước mắt lên nhìn ta đang trên đỉnh thành công, đầy oai phong lẫm liệt.
Thế nên, nếu hôm nay bạn đang gặp khó khăn và bế tắc thì từ giờ hãy đặt tên nó là “THỬ THÁCH”. Thử thách đến để giết chết những kẻ yếu hèn... và cũng để tìm ra ai là người xứng đáng với thành công.
Tôi tin tưởng sau bài viết này nhiều người sẽ trở nên PHI THƯỜNG hơn
Tác giả: Nguyễn Đình Trường - thành viên khởi nghiệp Việt Nam
Post a Comment