QUY LUẬT SỐNG THẬT (sưu tầm) - Blog Trần Hiếu - Mãi mãi tinh thần phụng sự

Header Ads

QUY LUẬT SỐNG THẬT (sưu tầm)



☘️“Mười hai năm trước, tôi bước vào tuổi 42” -Debra Davenport mở đầu câu chuyện-”Tôi đã nhận được 3 món quà sinh nhật đáng nhớ”
☘️“Món quà đầu tiên, người bạn thân của tôi tặng tôi 1 phiếu mua hàng quần áo JC Penney. Vào những ngày ấy, nhãn hiệu này cũng thuộc dạng hàng hiệu đối với tôi rồi”-“Và các bạn biết không, đến bây giờ JC Penny vẫn là nhãn hiệu số một của tôi”
☘️“Món quà thứ hai. Ba đứa nhóc nhà tôi đã gom tiền túi của chúng lại để tặng mẹ một ngày trọn vẹn hẳn hoi, thảnh thơi trong 1 spa ở trung tâm thành phố. Loại đắt tiền đấy nhé và nguyên cả một ngày! Tụi nhóc đã tính toán để vẫn còn đủ tiền thuê 1 người trông trẻ. Sự thật là tụi nhóc đã gọi điện cho chị ấy và sắp xếp để chị ấy có thể đến giúp việc cả ngày mà vẫn giữ được bí mật cho đến phút chót”
“Món quà thứ ba. Và là món quà gây ngạc nhiên nhất, do chồng tôi tặng. Ông ấy đã khiến tôi bừng tỉnh-Khi ông ấy bước ra khỏi nhà và vĩnh viễn không bao giờ trở lại. Và tôi mất hơn 1 năm để có thể tháo giấy, mở hộp, thấu hiểu và sử dụng món quà đó”
“Và hôm nay tôi muốn chia sẻ món quà đó đến với các bạn”
Đó là câu chuyện của Debra Davenport, khi bà 42 tuổi, bà đột nhiên trở thành người phụ nữ không chồng cùng với 3 đứa con nheo nhóc và Bà chưa từng 1 ngày trong đời để đi làm kiếm sống. Cả ngày phải làm vợ, làm mẹ, làm người nội trợ, bà tích lũy hàng tá kỹ năng và đáp ứng được cường độ làm việc hết sức mệt mỏi này. Nhưng bà cũng nhanh chóng nhận ra rằng chẳng điều gì bà làm gần trong 20 năm qua có thể đem ra để giới thiệu bản thân xin được việc.
“Bất cứ nơi nào tôi nộp đơn, tôi đều bị xếp vào hạng quá tuổi và không đủ tiêu chuẩn”-Bà nói với khán giả
Và vài tháng sau đó, bà đã cố gắng học chứng chỉ hành nghề kinh doanh bất động sản và đã vượt qua kỳ thi sát hạch. Tám chín tháng tiếp theo là thời gian góp nhặt học hỏi kinh nghiệm từ đồng nghiệp công ty.
“Họ dạy cho tôi tất cả những phương pháp chào hàng và kỹ thuật kết thúc thương vụ đã từng được áp dụng. Tôi được học về cách kết thúc trực tiếp, kết thúc theo kiểu thỏa thuận/nhượng bộ, kết thúc theo thời gian, kết thúc bằng việc hình dung việc dùng thử. Họ còn dạy tôi về cách kết thúc bằng sự khen ngợi…..Tôi học về các kỹ thuật kết thúc cuộc mua bán từ A đến Z”
“Và để tôi kể tiếp cho các bạn nghe diễn tiến câu chuyện. Đến cuối năm ấy tôi không bán nổi một căn nhà nào. Và tôi căm ghét điều đó vô cùng. Tôi căm ghét từng giây phút, từng khoảnh khắc của kinh nghiệm đau thương đó”
“Và tình cờ tôi được 1 người bạn thân của mình tặng 1 vé mời tham dự hội nghị bán hàng cũng vào đúng thời điểm này. Năm đó, diễn giả là một người tôi chưa nghe danh bao giờ. Ông ấy nói về sự quan trọng của tiếp thêm giá trị vào những gì bạn muốn bán. Bất kỳ thứ gì bạn muốn bán; ông ấy nói với chúng tôi ‘Dù đó cho là hàng hóa bình thường lắm kẻ bán người mua, hay là mua bán bất động sản, bảo hiểm, hoặc xúc xích”
“Nhiều người trong khán phòng đã cười khi ông ấy nói lên điều đó, nhưng tôi thấy chẳng có điều gì đáng buồn cười cả. Tôi ngồi ở những hàng ghế dưới cùng cay đắng gặm nhấm kinh nghiệm đau thương của mình. Chẳng biết nội lực tiềm ẩn nào kiến tôi lại có đủ dũng khí đứng dậy đưa tay lên. Ánh mắt của ông ấy nhìn thẳng vào tôi và gọi:’Vâng, mời chị đang ngồi phía sau?’ Tôi đã đứng dậy và hỏi:’Nếu tôi cần thật nhiều tiền và thật nhanh thì phải làm sao?’ Ông ấy nói rằng:’Vậy thì phải tìm được cách để có thể thêm giá trị được thật nhiều và thật nhanh!’”
Khán giả cười ồ trước câu trả lời đó
“Suốt dịp cuối tuần, tôi đã nghĩ về điều ông ấy nói, nghĩ rất kỹ. Tôi nghĩ muốn nhũ cả não ra. Tôi có thể thêm giá trị gì vào danh sách chào bán bất động sản của một nhà môi giới thất bại trong một thị trường mà người mua có rất nhiều sự lựa chọn. Đến tối chủ nhật, Có thể thêm vào giá trị gì? Không gì cả
Không một gram, một miligram giá trị nào tôi nhận thấy có thể thêm vào. Sau một năm nỗ lực, tôi đã chứng minh được rằng mình không có chút kỹ năng nghề nghiệp nào cả. Những gì tôi có thể cho khách hàng của tôi là con số không.
Ngay tối hôm đó, tôi quyết định-Đã Đến Lúc phải BỎ CUỘC”
“Sáng hôm sau, tôi đến văn phòng của mình để gói ghém hết đồ đạc của mình trên bàn làm việc. Tôi vẫn còn 1 cuộc hẹn cuối cùng mà tôi không thể trốn đi đâu được. Thế là hoàn toàn do bắt buộc tôi đã gặp người khách đó và đưa cô ấy đi chiêm ngưỡng căn nhà.’Tất cả đã kết thúc rồi’ tôi tự nói với bản thân mình cứ ‘Mặc xác nó’. Cứ coi như tôi đi chơi với cô ấy cho vui. Tôi chẳng mảy may quan tâm đến bất kỳ phương pháp buôn bán nào nữa. Tôi còn chẳng thèm mang bản vẽ căn nhà theo nữa kia”
“Trên đường đi, chúng tôi ngồi nói chuyện tầm phào, nói về mọi thứ trên trời dưới đất, toàn những thứ vớ vẩn. Tôi cũng không chắc với các bạn rằng mình có nói với cô ấy về giá cả của căn nhà nữa kia! Đó là một cuộc mua bán cẩu thả, thiếu chuyên nghiệp và đáng hổ thẹn nhất trong lịch sử ngành bất động sản”
Bà bực bội vung 2 tay lên trời ra vẻ hết sức bực bội-“Và dĩ nhiên, người phụ nữ ấy đã mua căn nhà”
“Tôi đã học được một bài học cho ngày hôm ấy. Khi tôi nói rằng cuộc sống với vai trò là một người mẹ, một người vợ và một người quản gia của gia đình đã khiến tôi thành con số không trong cách chấm điểm của môi trường làm việc, tôi đã lầm. Có một điều khác mà tôi đã học được trong những năm tháng đó, chính là cách để làm một người bạn. Là cách biết chăm sóc người khác. Là cách khiến cho người khác cảm thấy hạnh phúc về bản thân họ. Và những điều đó, các bạn của tôi, chính là điều mà môi trường làm việc rất cần, rất cần-luôn luôn cần và mãi mãi cần”


“ Người đàn ông thuyết trình tại buổi hội nghị ấy đã nói hãy thêm giá trị. Tôi không có gì để thêm ngoài CHÍNH BẢN THÂN TÔI”
“Và, hình như đó chính là thứ mà vẫn còn thiếu”
“Kể từ đó tôi bán thêm lèo tèo vài căn nữa………Và tôi đã được vinh dự phong là nhà môi giới Bất Động Sản thành công nhất của thành phố này”
“Và chỉ trong 1 năm gần đây, tôi đi ngang dọc đất nước này để nói chuyện với những nhóm khán giả như các bạn ngày hôm nay….”
“Thứ mà tôi muốn bán cho các bạn chính là BẢN THÂN CÁC BẠN”
“Đạt được bất kỳ mục đích gì bạn đặt ra điều chỉ đòi hỏi 10% kiến thức và kỹ năng làm việc-Còn 90% còn lại là kỹ năng về con người
Và đâu là điều cơ bản nhất trong kỹ năng về con người? Thích mọi người à? Hay quan tâm đến họ? Hoặc là một người biết lắng nghe người khác? Đó điều là những điều có ích cả, nhưng đó không phải là cốt lõi của vấn đề. Cốt lõi của vấn đề nằm ở chỗ BẠN LÀ AI?. Tất cả phải bắt đầu từ bản thân bạn.
Khi bạn vẫn đang cố gắng trở thành một người nào đó, cố gắng đóng vai hoặc sao chép hành động của người khác hoặc được dạy từ người khác, bạn sẽ không có cơ hội nào để thật sự chạm tay vào trái tim người khác. ĐIỀU QUÝ nhất mà bạn có thể cho người khác đó chính là BẢN THÂN BẠN. Không cần biết bạn suy nghĩ bạn sẽ kinh doanh món hàng gì, thật sự món hàng bạn đang kinh doanh chính là bản thân bạn”
➡️➡️➡️BẠN MUỐN CÓ KỸ NĂNG tuyệt vời về CON NGƯỜI?
Vậy bạn HÃY là ☘️☘️☘️MỘT CON NGƯỜI☘️☘️☘️! Bạn có thể làm được không? Bạn sẽ làm như vậy chứ?
Nó còn quý hơn vạn lần những kỹ năng kết thúc thương vụ đã hoặc sẽ được sáng chế ra - Nó được gọi là SỐNG THẬT”
Có thể câu chuyện hơi dài nhưng có lẽ trong mỗi chúng ta nếu đọc đến đây thì cũng đã có thể nhận ra rằng: "Bạn có thể đang đi làm công, bạn có thể đang làm chủ, bạn có thể đang làm trong bất kỳ ngành nghề hay lĩnh vực gì cũng có thể Tiếp Thêm Giá Trị bằng chính BẢN THÂN CỦA MÌNH."
Năm mới chúc các anh chị em trong group có thêm được nhiều giá trị đem đến cho Khách Hàng của mình nhiều hơn và phát triển hơn nữa!

Tác giả: Dương Đình Phú - thành viên khởi nghiệp Việt Nam

Không có nhận xét nào